Tôi thật sự không ngờ được khi ba mẹ tôi lại vậy. Tôi hỏi ông lương tháng bạn trai tôi phải như nào ông mới vừa lòng. Ông nói rằng, lương tháng phải ít nhất 70 triệu, mua được nhà riêng mặt phố ở Hà Nội trong 1 năm thì ông mới xem xét cho là bạn trai và nói đến chuyện cưới xin.
Khi viết những tâm sự này lên đây, không biết ai đó có bảo tôi chưa chín chắn hoặc chê bai tôi và bố mẹ tôi không. Nhưng thật lòng suốt một năm nay, tôi rất khó nghĩ và mệt mỏi với chuyện yêu đương của chính mình khi bố tôi ra sức phản đối bạn trai tôi đến với con gái mình.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình mà bố mẹ tôi làm ăn buôn bán rất khá giả. Nhà có 1 cô con gái nên họ yêu thương tôi nhiều lắm và đầu tư cho tôi học mọi nơi mọi lúc. Từ bé, lúc nào tôi cũng được học trường điểm, xe đưa xe đón và không phải thiếu thốn bất cứ thứ gì. Tôi cũng ngoan ngoãn, chăm chỉ nên không phụ sự kỳ vọng của bố mẹ. Tôi học xong đại học ngoại thương và nhanh chóng đi làm ở một ngân hàng lớn. Mức lương tháng của tôi cũng rất khá khẩm, có thể đủ nuôi bản thân và gia đình.
Hơn 3 năm trước, gia đình tôi đứng trước bờ vực của sự phá sản. Bằng sự nhanh nhẹn và chín chắn, chính công việc làm thêm của tôi đã giúp gia đình tôi trụ lại đến thời điểm này. Hàng ngày ngoài đi làm, tôi cũng tập tập kinh doanh thêm. Đúng gặp thời vận phát đạt nên tôi đã vực được lại kinh tế gia đình. Chính vì thế, bố mẹ tôi càng hết lòng kỳ vọng vào đứa con gái giỏi giang từ bé đến lớn chưa bao giờ làm họ thất vọng.
Trong suốt thời sinh viên, cũng có vài người để ý đến tôi. Nhưng tính tôi mạnh mẽ, lo học xong và có việc làm ổn định mới yêu nên chưa yêu ai thực sự. Đúng vào lúc gia đình tôi phá sản và tôi mới ra trường được 1 năm thì tôi gặp anh. Anh cũng học xong đại học, vừa đi làm kỹ thuật ở một công ty phần mềm và vừa buôn bán thêm.
Tuy nhiên, hoàn cảnh gia đình anh khó khăn hơn gia đình tôi rất nhiều. Nhà nghèo, lại đông anh em, dù không phải là con trưởng trong gia đình nhưng anh vẫn luôn phải 1 mình bươn trải tự lập nơi đất khách. Bản thân anh cũng biết mình không giàu nên luôn cố gắng phấn đấu vươn lên, ổn định cuộc sống để ba mẹ tôi không khinh thường được anh.
Nhưng anh càng cố gắng thì ba mẹ tôi càng khinh anh ra mặt. Anh làm lương tháng cũng được 40 triệu/tháng. Bản thân anh lại vừa mở được một xưởng sản xuất quần áo xuất khẩu riêng. Ấy vậy mà ba mẹ tôi biết nhưng vẫn không hài lòng. Mỗi lần anh đến chơi nhà, ba mẹ tôi tỏ ý không thích anh ra mặt. Anh nói gì là họ chặn họng hoặc làm ngơ khiến anh rất buồn rầu. Nhưng vì yêu tôi nên tôi biết anh không để bụng và vẫn cố gắng chịu đựng.
Nhiều lần tôi đã nói với ba mẹ tôi hãy đón nhận và cho anh một cơ hội vì anh là bạn trai tôi. Bởi vì chúng tôi sẽ tiến tới hôn nhân. Song bố mẹ tôi bảo: “Thằng đó lương tháng 40 triệu vẫn chưa “giàu sụ”. Mày cứ quyết lấy nó thì khổ cả đời con ạ”. Rồi ông bà bảo tôi: “Mày có biết lấy chồng nghèo là bất hiếu với bố mẹ cả đời không?”.
Tôi thật sự không ngờ được khi ba mẹ tôi lại vậy. Tôi hỏi ông lương tháng bạn trai tôi phải như nào ông mới vừa lòng. Ông nói rằng, lương tháng phải ít nhất 70 triệu, mua được nhà riêng mặt phố ở Hà Nội trong 1 năm thì ông mới xem xét cho là bạn trai và nói đến chuyện cưới xin.
Thật sự, anh từ 2 bàn tay trắng có ngày hôm nay đã là một thành quả rồi. Vậy mà bố mẹ tôi không ghi nhận điều ấy. Gia đình anh thì nghèo, đất đai ở Hà Nội bây giờ sao trong 1 năm có thể mua được chứ. Lại còn nhà mặt phố nữa. Nhiều lúc tôi buồn và thấy tổn thương thay cho bạn trai.
Suốt 1 năm nay, tôi định tích cóp tiền làm thêm để lo liệu cùng bạn trai cho song ước nguyện của bố tôi. Nhưng bạn trai không cho phép tôi góp tiền vào cùng. Thấy anh cứ luôn căng thẳng , mệt mỏi , áp lực về tiền bạc mà tôi thương anh quá. Tôi không sợ lấy chồng nghèo vì tôi biết anh rất có chí phấn đấu. Nhưng ba mẹ tôi lại không chịu hiểu thế.
Mỗi ngày nhìn bạn trai cố gắng phấn đấu mà tôi thấy buồn và nản quá. Tôi phải làm sao để bố mẹ tôi không khinh anh nghèo đây?
Thu Hoà
Nếu như có 1 ng chồng gjàu có như bố mẹ nói. Ừ thì nhjều tjền! Nhưg nhjều tjền thj dc gj khj chồg suốt ngày cắm đầu vào côg vjêc, chẳg có tg quan tâm gja đjnh. Bố mẹ thươg con, liệu có muốn con mjnh như zay k?. CS ngắn ngủj lắm, vì mjnh chẳng pjết dc liệu ngày maj mjnh sẽ như thế nào, cái chết có thể đến bất cứ lúc nào. Zay nen hãy làm nhữg đjều mjh muốn và đừg pao gjờ sốg phí. "Đây là cả cuộc đờj bạn, chứ ko phảj cuộc sống thử"!...
Nguoi nhu the chet som la tot nhat day khoi cho. Nguoi doi ghet cho?
Uầy d.m 1t 40.củ kó pảj ít đâu mk làm kả năm ckắc j đã dk gần ấy tham vừa vừa thuj..vl ôg bà jà ai kũng như vậy thì kon traj chỉ kó ế..ế..ế..mà thôi.
Sao Như 1 cuộc mua bán thế nhỉ?
Tien nhieu song no du that day bao nhieu moj du 40t dag con it sao hp la dk roi dag nay anh kia kon biet phan dau muon sao nua bao nhieu
Thật là hài.40củ mà chê ít thì đúg là bó tay r.
Bố mẹ pn như thế thì gần Phá Sản là đúng rồi.
40tr pang mk lam 1nam .tham lam the khong biet .dau ong pa ay nghi gi ma tham the .doi hoi vl .vac qủa bầu về là cưới thôi.
Đồng tiền làm loé mắt ba mẹ chị vậy sao.đối vs ng giầu lấy đc họ nhưng họ sẽ khinh chị. Tham giầu mà, rồi cũng sẽ 1 ngày tan nát. Tiền bạc có thể cho ng ta sung túc, nhưng chính nó cũng phá hủy hạnh phúc đấy chị à
Tham thì thâm.có ngày gặp quả báo.
Bm muốn tốt cho chị hay là muốn giết chị thế nhỉ.làm ba mẹ mà ngu.chết sớm
Tiền bạc vs ng dễ kiếm nhưng k dễ làm ng p ạ. Ng kiếm đk 40tr 1 tháng k mấy ng gjữ đk tấm gương như a ấy đâu p nhé? A ấy là ng có chí, sống giản dị biết nghĩ tới m.n xung quanh đó. Vs nhg ng khác, 40tr họ có để yên k hay ăn tàn phá hoại? Ns vs bmẹ ng tiền giàu nhưng tâm chưa chắc đã giàu. Yêu tiền k nghĩ tới tâm thì khổ cho p chứ k phải tốt cho p đâu nhé?
40tr/tháng cũng đâu có ít. Ba mẹ bạn r sẽ nhận ra thôi, ng ta thế mà khinh thì để xem ba mẹ bạn có tìm đk ng nào k? Nếu là ng giàu mà bạn k yêu thì sao? Hỏi xem bạn lấy chồng cho bạn hay cho ba mẹ bạn, ba mẹ xem tiền hay hạnh phúc qúi hơn
Lòng tham vô day , gieo gió ắt gặp bão
Bây giờ ba mẹ bạn khinh anh ấy nghèo. Sau này nếu bạn lấy chồng giàu thì người ta sẽ khinh ba mẹ bạn đấy. Đời có quy luật cả